Bắt Đầu Với Chí Tôn Đan Điền - Chapter 240
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter
Nếu mày đặt bức ảnh của tao và Ayanokoji bên cạnh nhau, không có một khác biệt nào cả. Mỗi ngày tao nhìn Ayanokoji và tự nhủ “Đúng là tao”. Mỗi lần tao nhìn bản thân trong gương, tao lại thấy Ayanokoji. Tao ra ngoài đường và mọi người trầm trồ rằng tại sao tao lại giống Ayanokoji từ ngoại hình cho đến hành động như vậy. Tao cười khẩy vì tao biết chắc rằng Ayanokoji giống tao từ đầu tới chân. Mỗi sáng rời khỏi giường, tao mỉm cười vì biết rằng sự tương đồng của tao với nhân vật này và tao biết vị trí của tao trong thế giới này.
Ayanokoji giống tao y như đúc, không chỉ vì bọn tao cùng có cách coi người khác như công cụ và chưa từng xem ai là bạn bè, chỉ quan tâm đến chiến thắng cuối cùng, mà bọn tao còn hành động giống nhau. Tao không dùng phép ẩn dụ so sánh nhé, mà quả thực là giống đến từng cử chỉ hành động. Tao cố tình hạ thấp hạ thấp điểm bài kiểm tra vì không muốn nổi bật, đó là điều mà cậu ấy đã làm. Khi Ayanokoji than thở “Mình không tìm được bạn mới”, tao cũng y như vậy hồi mới vào trường. Tao cũng ngay lập tức phân loại các nhóm đối tượng bạn bè vào đầu học kỳ, giống như cậu ấy đã làm trong tập 1. Ai đó đã báo cáo lên nhà trường để đuổi học tao, việc đó cũng đã xảy ra với cậu ấy. Không chỉ vậy, tao có một dàn harem gồm mấy em gái dễ thương, nào là một em tóc đen coi tao như rác rưởi (nhưng thực ra mê tao đắm đuối), một con nhỏ tóc vàng mà tao đã sai nó dạng há*g ra (con nhỏ đấy yêu tao nên không sao cả), và cả một em đeo kính luôn tỏ ra sợ sệt khi ở gần tao (thực ra cũng thích tao nhưng ngại thôi). Tao luôn nằm top cuối cùng toàn trường, tao cũng đánh lừa mọi người rằng con nhỏ tóc đen gánh tất cả để cứu cả lớp chứ tao chả làm gì cả. Bọn chúng là quân cờ trong trò chơi đấu trí của tao với nhà trường, dù sao cuối cùng chúng nó cũng giúp tao chiến thắng. Từ hồi còn nhỏ tao cũng bị hai ông bà già bắt học toán để huấn luyện tao, giống hệt tuổi thơ của Ayanokoji. Tóm lại, tất cả đều dẫn đến kết luật rằng Ayanokoji giống tao, à không, Ayanokoji LÀ tao!!! Đồng phục trường tao giống đồng phục trường cậu ấy, tao còn nhuộm tóc mình đỏ để nhắc nhở mình rằng TAO THỰC CHẤT LÀ AI. Tao không bắt chước tính cách và hành động của cậu ấy, kể ra thì từ hồi đó tao còn chưa coi bộ anime này, chỉ là ngay từ đầu Ayanokoji đã là tao, từ lúc tao tự chui ra khỏi bụng bà già, từ những bước chân chập chững đầu tiên, từ lúc bập bẹ biết nói, tao đã là Ayanokoji, và tao sẽ luôn là Ayanokoji.