Murabito Desu Ga Nani Ka? - Chapter 46
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter
tiếng người đàn ông vang vọng trong đầu tôi:
\\\\\\\'lâu rôi nhỉ cậu nhóc\\\\\\\'
\\\\\\\'thực chất ông là ai và chùm chìa khóa này là gì\\\\\\\'-tôi hỏi
\\\\\\\'ta là ai rồi cậu sẽ biết, giờ đây ta sẽ cho ngươi biết về chùm chìa khóa kia\\\\\\\'-ông ta đáp
ông ấy nói tiếp:
\\\\\\\'chùm chìa khóa này mỗi chiếc sẽ ứng với một lối thoát cho bất hạnh của mỗi người, nó sẽ chỉ cho ngươi người gần nhất xin hãy cứu họ\\\\\\\'
nói xong giọng ông ta biến mất, tôi nghe lại giọng của julie:
\\\\\\\'xin giới thiệu với anh, em tên là julie campone ạ\\\\\\\'
ôi con bé thật dễ thương đã vậy còn lễ phép, với vẻ đẹp này thì nếu được sinh ra và lớn lên ở thế giới của tôi thì con bé có thể trở thành một idol nổi tiếng
tôi giới thiệu với con bé:
\\\\\\\'anh là Cybalt Campone, anh bốn tuổi\\\\\\\'
\\\\\\\'còn em mấy tuổi\\\\\\\'-tôi hỏi Julie
con bé đáp:
\\\\\\\'dạ,em hai tuổi\\\\\\\'
tôi vẫn còn băng khoăn về cái \\\\\\\'bất hạnh của ông ta nói, ông ta không nói cách hóa giải nó vì nói đến bất hạnh có thể là sự đau khổ hoặc tệ nhất là cái chết, tôi thật sự không muốn con bé gặp bất hạnh tí nào.
trong lúc đang chào hỏi với Julie một tiếng gọi làm tôi bất giác nhìn lên một người đàn ông có nét giống bố:
\\\\\\\'Julie ra tiễn hai cô chú đi\\\\\\\'
\\\\\\\'chào cháu chú là lady campule ,cháu là con của anh Haz và chị Alisa đúng không?\\\\\\\'
tôi vẫn chưa gặp chú ấy, lúc mới đến đây tôi định chào chú nhưng bố mẹ kéo chú ấy vào phòng hình như có chuyện gì đó
nghe câu hỏi của chú tôi hỏi lại:
\\\\\\\'hai người đó là ai thế ạ\\\\\\\'
chú ấy tỏ vẻ bất ngờ đáp:
\\\\\\\'thì là bố mẹ cháu chứ ai!\\\\\\\'
tôi cũng bất ngờ:
\\\\\\\'dạ, xin lỗi vì cháu chỉ ở nhà và thường chỉ nghe người hầu và quản gia gọi là ông chủ, còn bố mẹ thường gọi nhau bằng các biệt danh thân mật thôi\\\\\\\'
\\\\\\\'hóa ra là thế\\\\\\\'-chú đáp
chú nói tiếp:
\\\\\\\'thôi cháu hãy ra với bố mẹ đi\\\\\\\'\\\\\\\'
tôi \\\\\\\'dạ\\\\\\\' một tiến rồi chào chú đến chỗ cha mẹ rồi lên xe đi về
lên 5 tuổi tôi bắt đầu theo học kiếm thuật từ bố, một kiếm sĩ trung cấp
ở thế giới này kiếm sĩ và pháp sư được chia theo các bậc là:tân binh; kiếm sư,pháp sư sơ cấp;kiếm sư,pháp sư trung cấp, kiếm sư, pháp sư cao cấp, cuối cùng là vua pháp sư và kiếm vương
những bài luyện tập của ông nhắm vào thể chất và tăng cường ma phân tử bằng cách tập chạy bộ năm tiếng mỗi ngày từ trên núi xuống, tập trung ma thuật vào thanh kiếm, nhiều lần tôi tự hỏi trước đây họ nói tôi sẽ chết nếu tập trung ma thuật vào thanh kiếm nhưng những việc này còn hơn thế ; còn mẹ tôi hỏi bà về ma pháp hồi phục, theo như lời bà thì ma pháp hồi phục là ma pháp rất hiếm vì cái độ phế của nó, thứ nhất nó chỉ có thể chữa cho người khác còn với bản thân nó sẽ giảm 50%, thứ hai nó cho phép người sử dụng sở hữu 8 nguyên tố cơ bản là hỏa,thực vật,kim loại,thủy ,thổ,phong,bóng tối,ánh sáng vì vậy có thể học được nhiều ma pháp của nhiều loại nguyên tố nhưng...chỉ có điều là các đòn đánh ma thuật đánh ra không gây tí sát thương mà chỉ gây hiệu ứng hồi phục dù có sử dụng chiêu thức gì
Suy nghĩ của tôi hiện giờ kiểu\\\\\\\'cái gì mà phế thế này\\\\\\\'
nhưng suy nghĩ lại thì người đàn ông đó đã ban cho cậu khả năng này nên chắc là phải có cái gì đó đặc biệt
cứ thế từ ngày này qua ngày khác ra sức tập luyện hết sức thấm thoát đã hai năm trôi qua giờ đây tôi dã có trình độ kiếm sư, hồi phục sư sơ cấp
năm đó nhà montague một gia tộc lớn chỉ sau nhà Campulet vì gia dình chúng ta là lãnh chúa của vùng này là cha của Julie , họ và dòng họ chúng tôi có xung đột nhiều lần mời chúng tôi đến bữa tiệc khiêu vũ của gia đình họ, nghe nói sẽ có hoàng tộc.Hôm đó, gia đình chúng tôi và chú đi trên hai cỗ xe ngựa đến dự buổi tiệc, chúng tôi đã ăn mặc tôm tất và rất sang trọng nhưng tôi vẫn thấy không thoải mái vì những sự kiện đặc biêt thì tôi thích măc vét hơn vì nó nhìn lịch sự không lòe loẹt , lúc đó julie bước xuống xe ngựa với một bộ váy dễ thương tới mức tôi muốn ngất đi thật sự là quá dễ thương
khi mọi khách đã tập hợp đủ chủ bữa tiệc ông montague, ngưới dứng đầu gia tộc thông báo giới thiệu một vị khách đặc biệt, hai người bước lên
ông nói lớn:
\\\\\\\'xin giới thiệu hoàng tử Escalus von de Athur, con trai của dức vua\\\\\\\'
mọi vỗ tay nòng nhiệt
ông giới thiệu tiếp người thứ hai:
\\\\\\\'còn đây là họ hàng của ngày ấy escalus de paris, con trai của bá tước efrofof
buỗi tiệc hôm nay tôi mời mọi người tới đây để dự tiệc sinh nhật của cháu trai tôi, romeo montague
mời mọi người nhập tiệc
giữa buổi tiệc là tới phần khiêu vũ tôi thấp thoáng thấy thằng bé romeo đang mới ai đó khiêu vũ nhưng có vẻ bị từ chối và tôi thấy julie lại đó nói chuyện với thằng bé trong rất vui với với thằng nhóc đó làm cho tôi cảm thấy muốn đá thằn nhóc đó 1 đá. Tôi tới chỗ julie để mời em ấy khiêu vũ với mình, tưởng tượng về lúc nắm tay con bé khiêu vũ, thể giúp dỡ con bé khi bị sai vì tôi đã dược bố mệ dạy kĩ về khiêu vũ rồi,hè hè
khi tôi bước đến mời em ấy:
\\\'xin em hãy khiêu vũ với anh, julie\\\'
em ấy với khuôn mặt tươi cười đáp rằng:
\\\'xin lỗi anh em đã đồng ý nhảy với romeo rồi\\\'
\\\'tại sao em lại nhảy với nó, nó chỉ là 1 thằng nhóc thôi mà\\\'-tôi hỏi
em ấy đáp
\\\'anh cũng vậy đấy\\\'
lúc đó giữa đám đông một đôi mắt lạnh lùng, tức giận đang nhìn về phía romeo, làm cậu lạnh sóng lưng
sau khi ngày hôm đó tại nhà thờ , tôi bắt đầu suy nghĩ về những gì người đàn ông đó, nhũng câu nó cứ lẫn quẩn trong đầu tôi, tôi tự hỏi là\\\"chìa khóa\\\" là gì còn bạn ông ta là ai, làm cách nào để cứu họ, ngoài ra còn một vấn đề là tại sao bố mẹ lại đau khổ vì tôi có ma pháp hồi phục, tôi không thể nào quên những giọt nước mắt đó, với một kẻ cô đơn, mồ côi từ nhỏ,cho tới lúc chết chẳng ai ở bên thì điều này quá xa xỉ.
những tháng ngày bên cha mẹ vô cùng hạnh phúc, lên ba cha đã bắt đầu dạy cho tôi kiếm thuật
hôm đó, cha gọi tôi ra một vùng đất trống rộng trong khuông viên, ông ấy đưa cho tôi thanh kiếm gỗ nhỏ nhắn:
\\\'Cybalt hãy cầm thanh kiếm này lên\\\'
tôi cầm thanh kiếm lên, ông đột nhiên gằn giọng :
\\\'hãy nhìn nhận thanh kiếm bằng tất cả các giác quan của mình, hãy cảm nhận nó là một phần cơ thể của con\\\'
tôi không hiểu, nhưng tôi cố gắng làm theo những gì ông bảo, cây kiếm bỗng sáng lên ánh sáng màu xanh lục, tôi cảm thấy mệt lã, mắt tôi bắt đầu sụp mí, không mở lên nổi, đầu như muốn nổ tung, rồi tôi ngã khụy xuống đất.
khi tỉnh lại tôi nằm trong phòng mình và chẳng nhớ gì cả, kí ức cuối cùng là tôi đang đứng ngoài khuôn viên với bố.Tôi ngồi dậy khỏi giường và đi lah quanh tìm ông ấy trong nhà, tôi hỏi một hầu gái thì cổ nói ông ấy đang trong phòng làm việc của mình. tôi đi tới phòng làm việc của bố, mà chưa giới thiệu căn nhà tôi đang sống, nó là một ngôi nhà ba tầng với kiến trúc phương tây có phần cổ kính, nó khá rộng đối với cơ thể đứa bé ba tuổi như tôi, phòng làm việc của bố thì khá dễ tim vì nó ở kế bên cầu thang tầng hai, khi vừa bước tới cửa tôi nghe giọng mẹ rất lớn, tôi mở hé cửa ra xem bên trong thì thấy hai người đang tranh cãi :
mẹ với giọng rất tức giận:
\\\'tại sao anh có thể làm như thế hả?! Cybalt nó chỉ mới có ba tuổi thôi việc cho nó cầm kiếm đã quá nguy hiểm rồi đã vậy còn bắt nó sử dụng ma thuật nữa chứ, anh không biết thằng bé ra sao nếu lượng ma phân tử trong cơ thể nó giảm về không à, nó sẽ chết đấy\\\'
bố trả lời với khuôn mặt cuối xuống:
\\\'xin lỗi em, là lỗi của anh, nhưng vì con trai, anh không muốn ai khinh thường nó, nên anh nghĩ là nên cho nó học những cái này sớm hơn\\\'
mẹ nhỏ giọng lại
\\\'hãy chờ đến lúc thằng bé năm tuổi thì lúc đó lượng ma phân tử của nó ổn định hơn \\\'\\\'
\\\'anh đồng ý\\\'-bố đồng ý
cuộc sống của tôi lại trở về những chuỗi ngày bình yên.
đến năm 4 tuổi, trong một lần thăm em trai của bố, lúc đó tôi gặp một cô bé nhỏ nhắn, tên cô bé là julie, cô bé thật là xinh xắn,làm tôi muốn nựng em ấy một cái, lúc đang tràn ngập những mơ tưởng đó, cô bé đến gần tôi nói: \\\'hân hạnh được gặp anh,anh có phải là anh họ của em không?\\\'
giọng của co bé thật nhẹ nhàng, khuôn mặt của em ấy càng nhìn gần càng dễ thương. \\\'ở đây có một bức ảnh nhưng xin lỗi không thể dăng dược\\\'
bỗng một tia sáng lạ trên tay tôi một chùm chìa khóa với rất nhiều chìa khóa một trong đó đang chỉ về phía con bé, người đàn ông đó lại hiện ra
1
2
›
»