Ngã Dục Phong Thiên - Chapter 65
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter
Mạnh Hạo không trả lời ngay, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ thấy tuyết bay bay, sau một hồi mới nói. “Vậy còn nhân sinh?"
Mạnh Hạo nâng tay lên, đưa ra ngoài cửa sổ, đón lấy từng bông tuyết rơi vào lòng bàn tay mình.
“Tuyết này chỉ mùa đông mới có, lại cần tiết trời giá lạnh, cho nên, giá buốt chính là nhân sinh của nó.” Mạnh Hạo khẽ nói.
“Tuyết chỉ có thể tồn tại vào mùa đông, tới gần lửa sẽ không còn nữa, mùa hè cũng không thể có tuyết. Bông tuyết trong lòng bàn tay ta đã tan ra, bởi vì đó không phải là thế giới của nó.” Mạnh Hạo vung tay, những giọt nước vung ra, rơi xuống mặt đất.
Trịnh Dung ngẩn người, thần sắc hơi mờ mịt. Câu chuyện của ngày hôm nay hắn sẽ mãi không quên. Nhiều năm sau, khi đã trở thành một đại nho sĩ của nước Triệu, hắn vẫn nhớ tới màn gió người th tuyết hôm nay, nhớ tới một người thư sinh tên là Mạnh Hạo