Ngự Linh Thế Giới - Chapter 681
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter
Chúng tôi ngồi lại bên nhau, chẳng nói gì thêm. Tôi lặng lẽ nhìn từng giọt mưa trượt dài trên ô cửa kính, nghe tiếng nhạc jazz buồn buồn vang lên giữa không gian vắng.
Huy ngồi sát bên, tay vẫn chạm nhẹ vào tay tôi – không nắm, chỉ đủ để tôi cảm thấy nhịp đập của một trái tim khác đang rất gần.
“Anh có biết…” – Huy khẽ nói, giọng thấp gần như thì thầm – “Em ngồi ở quán này không phải vì cà phê ngon đâu.”
Tôi quay sang nhìn cậu, không đáp.
Huy nhìn thẳng vào mắt tôi. Không trốn tránh. Không úp mở.
“Là vì anh.”
Lần đầu tiên trong một thời gian dài, tôi không thấy mình cô độc. Tôi thấy mình được nhìn thấy – thật sự.
Tôi siết nhẹ tay cậu, không cười, nhưng lòng thì dịu lại như sau một cơn giông.
“Anh biết,” tôi đáp, “Vì anh cũng vậy.”
Ngoài trời, mưa vẫn rơi, nhưng giữa hai chúng tôi… đã có một khoảng lặng đầy ấm áp. Không cần lời giải thích. Không cần danh xưng. Chỉ cần ở đây – là đủ.
1
2
3
›
»