Ta Là Tà Đế - Chapter 225
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter
hoàng hà chiếu hậu nhã bát lài
ngư vực tọa chiếu thiên sơn kính?
hải vực hà cớ tọa nơi đây?
trời cao xanh biếc liếc mắt nhìn!
ngỡ thấy đồi cao, tựa bách thiên!
hoàng hà sóng lớn vỗ dập dồn
rung chấn thiên địa cả một sơn
trước mặt núi lớn, ngựa vẫn chạy
sau ba hồi chỉ còn tiếng roi.
Núi lớn như ngàn núi tựa như lai
Sông hoàng chỉ xứng ở dưới vách
Vực của biển chiếu lại trời
Vực của biển sao dám ở đây
Trời cao chỉ dám liếc mắt nhìn
Thấy được ngọn đồi cao hơn mình
Sóng sông hoàng không ngừng cập
Tạo ra thiên chấn kinh động cả núi
Trước mặt núi lớn, ngựa vẫn đang chạy
Ba hồi sau chỉ còn tiếng ngựa hí
Ý nói núi cao hơn trời, biển dù có phản chiếu lại được màu sắc xanh biếc của trời cũng không dám chiếu hình của ngọn núi. Sông hoàng không biết phận, tạo sóng lớn vỗ vào núi, tiếc là chỉ vài phút sau tiếng sóng biến mất, vì ngựa đã chạy, lên cao hơn cả trời - đỉnh núi - ngựa tốt. Trong thơ không khen đến ngựa, nhưng vẫn nhìn ra là đang nói về ngựa-núi. Dù núi có cao hơn trời thì ngựa vẫn leo lên được đến đỉnh.
chút tài mọn xin đừng chê!
Trúng tà thuật rồi:))
1
2
3
4
5
›
»