Thập Đại Đế Hoàng Đều Là Đệ Tử Của Ta - Chapter 137
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter
Mấy chap đầu kêu thập đệ tử trở về, đến giờ chưa thấy đâu, rồi còn tụi trong bức tranh cũng chả rõ tu đến hói đầu chưa.
Tên truyện nghe thì ngỡ sẽ nói về đồ đệ như bộ Đệ tử của ta đều là đại phản phái, ai ngờ chỉ toàn tự sục về bản thân.
Mở mồm ra là bổn tọa nhức hết cả đầu, khi nào trang bức hay sủa dơ thì hẳn bổn, nch với mẹ hay tự thầm nghĩ cũng bổn tọa.
Xây dựng nhân vật tự cao tự đại ngông cuồng, tưởng vừa mạnh vừa cơ trí để thấy độ lão làng cáo già của mấy lão bất tử sống ngàn năm, ai dè toàn đánh đấm vớ va vớ vẩn mèo mù vớ cá rán, chả thấy đấu não miếng nào.
Mỳ cũng mỳ vừa vừa mới ăn nổi.
Mấy chap đầu kêu thập đệ tử trở về, đến giờ chưa thấy đâu, rồi còn tụi trong bức tranh cũng chả rõ tu đến hói đầu chưa.
Tên truyện nghe thì ngỡ sẽ nói về đồ đệ như bộ Đệ tử của ta đều là đại phản phái, ai ngờ chỉ toàn tự sục về bản thân.
Mở mồm ra là bổn tọa nhức hết cả đầu, khi nào trang bức hay sủa dơ thì hẳn bổn, nch với mẹ hay tự thầm nghĩ cũng bổn tọa.
Vừa mạnh vừa trí thì tự xưng chả hay hơn, toàn đánh đấm vớ va vớ vẩn bú cơ duyên, chả thấy đấu não miếng nào.
Mỳ cũng mỳ vừa vừa mới ăn nổi.
1
2
3
›
»