Vua Hiệp Sĩ Đã Trở Lại Với Một Vị Thần - Chapter 105
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter
Trong bóng tối vây kín trần gian,
Quỷ dữ tràn lan, cõi người bi thương.
Một chàng chiến sĩ, rực lửa kiêu hùng,
Mang dòng máu thánh, ánh vàng sấm vang.
Từ vinh quang quý tộc cao sang,
Anh chọn chiến trận, vứt bỏ vinh quang.
Gươm thần rực cháy, ánh mắt kiên cường,
Lời thề vang vọng, chống ác đến cùng.
Bằng hữu bên anh, từng người ngã xuống,
Hiệp sĩ, thánh nữ – máu nhuộm chiến trường.
Tuổi trẻ, tuổi già, lần lượt xa anh,
Chỉ mình anh mãi – không lối trở về.
Ba trăm năm, máu hòa lệ đổ,
Quỷ dữ dần tan, ánh sáng dần lên.
Nhưng ai còn nhớ những người đã khuất?
Những chiến binh năm ấy vì ai?
Anh chiến đấu không vì vinh quang,
Không vì ngai báu, không vì danh vọng.
Mà vì ký ức, vì những cái tên,
Những người đã sống, đã chết, đã quên.
Hỡi Lionheart, vị thần bất diệt,
Người đứng cô đơn giữa cõi mênh mông.
Ngàn đời sau, người đời ca tụng,
Nhưng ai hiểu thấu lòng anh?
Hãy ngủ yên, những người đã mất,
Hãy an lòng, những chiến sĩ xưa.
Dù thế gian có quên tên tuổi,
Lionheart vẫn nhớ, vẫn đau, vẫn chờ.
Trong bóng tối vây kín trần gian,
Quỷ dữ tràn lan, cõi người bi thương.
Một chàng chiến sĩ, rực lửa kiêu hùng,
Mang dòng máu thánh, ánh vàng sấm vang.
Từ vinh quang quý tộc cao sang,
Anh chọn chiến trận, vứt bỏ vinh quang.
Gươm thần rực cháy, ánh mắt kiên cường,
Lời thề vang vọng, chống ác đến cùng.
Bằng hữu bên anh, từng người ngã xuống,
Hiệp sĩ, thánh nữ – máu nhuộm chiến trường.
Tuổi trẻ, tuổi già, lần lượt xa anh,
Chỉ mình anh mãi – không lối trở về.
Ba trăm năm, máu hòa lệ đổ,
Quỷ dữ dần tan, ánh sáng dần lên.
Nhưng ai còn nhớ những người đã khuất?
Những chiến binh năm ấy vì ai?
Anh chiến đấu không vì vinh quang,
Không vì ngai báu, không vì danh vọng.
Mà vì ký ức, vì những cái tên,
Những người đã sống, đã chết, đã quên.
Hỡi Lionheart, vị thần bất diệt,
Người đứng cô đơn giữa cõi mênh mông.
Ngàn đời sau, người đời ca tụng,
Nhưng ai hiểu thấu lòng anh?
Hãy ngủ yên, những người đã mất,
Hãy an lòng, những chiến sĩ xưa.
Dù thế gian có quên tên tuổi,
Lionheart vẫn nhớ, vẫn đau, vẫn chờ.
Trong bóng tối vây kín trần gian,
Quỷ dữ tràn lan, cõi người bi thương.
Một chàng chiến sĩ, rực lửa kiêu hùng,
Mang dòng máu thánh, ánh vàng sấm vang.
Từ vinh quang quý tộc cao sang,
Anh chọn chiến trận, vứt bỏ vinh quang.
Gươm thần rực cháy, ánh mắt kiên cường,
Lời thề vang vọng, chống ác đến cùng.
Bằng hữu bên anh, từng người ngã xuống,
Hiệp sĩ, thánh nữ – máu nhuộm chiến trường.
Tuổi trẻ, tuổi già, lần lượt xa anh,
Chỉ mình anh mãi – không lối trở về.
Ba trăm năm, máu hòa lệ đổ,
Quỷ dữ dần tan, ánh sáng dần lên.
Nhưng ai còn nhớ những người đã khuất?
Những chiến binh năm ấy vì ai?
Vote thiêu sống tất cả chúng ấy deiii
1
2
›
»