Xích Tâm Tuần Thiên - Chapter 14.2
Nếu không xem được truyện vui lòng đổi "SERVER HÌNH" bên dưới
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển
chapter
ĐẠO TÔN CHÍ CAO VÔ THƯỢNG.
Thuở hồng hoang, hắn một mình chiến đấu với 120 Tiên Đế, 10 vạn Thiên Thần, và vô số Quỷ Tộc—chỉ để bảo vệ quê hương nhỏ bé. Nhưng cuối cùng, tất cả liên thủ hủy diệt nơi hắn sinh ra.
Hắn hận.
Huyết lệ rơi, chỉ một cái phẩy tay—vạn giới sụp đổ.
Chúng gọi hắn là Ma Đầu, van xin hắn dừng lại:
"Ngươi làm vậy, thiên đạo sao có thể dung thứ?"
"Chỉ vì một đám phàm nhân, đáng sao!?"
Hắn khẽ mở mắt, giọng vang như thiên uy:
> “Từ khi sinh ra, thế giới đã bất công. Kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu bị vứt bỏ. Ta vốn là cô nhi, được nuôi lớn bằng tình thương… nhưng các ngươi đã cướp đi tất cả.”
> “Nếu trời bất dung ta… vậy thì — GỌI HẮN TỚI ĐÂY!”
“TRỜI KHÔNG DIỆT TA — VÌ TA CHÍNH LÀ ĐẠO!”
Hắn thi triển Đạo thuật Hóa Hư Vô, khiến vạn linh gào thét trong tuyệt vọng. Đến phút cuối, khi thiên đạo giáng lâm, hắn chỉ để lại một câu:
"TA — TRƯỜNG CỔ AN. ĐẠO TÔN BẤT DIỆT!"
ĐẠO TÔN CHÍ CAO VÔ THƯỢNG.
Thuở hồng hoang, hắn một mình chiến đấu với 120 Tiên Đế, 10 vạn Thiên Thần, và vô số Quỷ Tộc—chỉ để bảo vệ quê hương nhỏ bé. Nhưng cuối cùng, tất cả liên thủ hủy diệt nơi hắn sinh ra.
Hắn hận.
Huyết lệ rơi, chỉ một cái phẩy tay—vạn giới sụp đổ.
Chúng gọi hắn là Ma Đầu, van xin hắn dừng lại:
"Ngươi làm vậy, thiên đạo sao có thể dung thứ?"
"Chỉ vì một đám phàm nhân, đáng sao!?"
Hắn khẽ mở mắt, giọng vang như thiên uy:
> “Từ khi sinh ra, thế giới đã bất công. Kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu bị vứt bỏ. Ta vốn là cô nhi, được nuôi lớn bằng tình thương… nhưng các ngươi đã cướp đi tất cả.”
> “Nếu trời bất dung ta… vậy thì — GỌI HẮN TỚI ĐÂY!”
“TRỜI KHÔNG DIỆT TA — VÌ TA CHÍNH LÀ ĐẠO!”
Hắn thi triển Đạo thuật Hóa Hư Vô, khiến vạn linh gào thét trong tuyệt vọng. Đến phút cuối, khi thiên đạo giáng lâm, hắn chỉ để lại một câu:
"TA — TRƯỜNG CỔ AN. ĐẠO TÔN BẤT DIỆT!"